Friday, July 12, 2013

BẮT ĐẦU...


 

'Vạn sự khởi đầu nan', dân gian thường nói, hầu như mọi sự bắt đầu đều khó khăn, nhưng với lý trí và cơ hội hầu như con người đều có thể vượt qua nó, dù có nhiều khó khăn mọi người ai ai cũng đều muốn chinh phục nó, vượt qua nó dù biết sẽ gặp nhiều chông gai.

Ước mơ trong cuộc sống ai cũng muốn vượt qua hiện tại mình có, muốn bay cao xa hơn, cơ hội phải đến, nắm bắt nó trong tầm tay và xoay chuyển nó, ai cũng muốn cho rằng mình là những người tiên phong để thể hiện mình trước mọi người, và ghen ghét xung quanh nếu nó đến cho ai đó mà không là mình, đức tính 'vô tư' không màng với mọi việc xung quanh chắc là khó khăn lắm. Gia đình, bạn bè là những quan hệ trong cuộc sống không thể thiếu, đồng nghiệp tốt và thông cảm là động lực cho mình vươn lên. Thành viên trong gia đình ví như những ngón tay dài ngắn, khi nào nó bị cắt, máu chảy thì tâm đau, bằng mọi cách giữ cho nó lành lặng, thế nhưng khi ấy chỉ là vết đau tạm thời, rồi sẽ qua, vết thương lòng do con người gây nên vô tình hay hữu ý, nó mang theo ta nặng nề đến suốt quãng đời này, 'quẵng gánh lo đi mà vui sống' nói thì dễ hơn làm. Nó khó khăn đến tột cùng, muốn vượt qua nó là điều không dễ dàng. Cha mẹ sinh ta ra mỗi người mỗi vẻ, bản chất khác nhau, điều cơ bản là sự yêu thương và hy sinh cho gia đình, tuy nhiên không phải ai cũng có thể làm, nghĩ cho gia đình riêng mình là hơn hết, còn những gì xung quanh thì để ngoài tai.

Những cuộc gặp gỡ tự nhiên lúc nào cũng thú vị, nó cho mình những ký ức đẹp đẽ khác nhau, những hình ảnh đẹp cho nhau gia đình cũng như những người xung quanh mình, thế nhưng muốn giữ nó mãi mãi thế chắc là khó lắm, một sai lầm nhỏ thì những hình ảnh đẹp sẽ biến mất theo đồi xử của riêng mình, suy nghĩ không đủ sâu để xử lý mọi tình huống dẫn ta đến những lời nói sai lầm hay hành động vội vã đầy hối tiếc. Bạn bè cũng thế, chỉ một lần gặp đã gây ấn tượng không hay, lần gặp thứ hai ít có thể xảy ra vì những lời nói hay hành động vô tâm của mình làm đối phương suy tư. Những cử chỉ và lời nói hay làm cho họ thấy ấm áp và gần nhau hơn, chỉ muốn tìm nhau qua những lá thư vô tư và vui vẻ, niềm vui từ đấy mà ai cũng muốn mong chờ hàng giờ hay hàng đêm vì nó chạm vào tâm tư của mình.

Kết thúc rồi sẽ đến nó sẽ thế nào, đẹp hay đau buồn, đều do con người quyết định và chấp nhận những gì sẽ đến và đã đến do những sai lầm mình gây ra, biết trước những gì sẽ đến nhưng không thể quyết định cho tương lai của mình.


Bắt đầu và kết thúc, gặp gỡ và chia tay lẽ thường tình, nhưng nó còn gì và đọng lại gì trong ta, vui hay buồn, đều do con người tạo ra, nhưng cuộc sống của mỗi con người có lý trí đều suy tư và trả giá cho những gì mình đã làm, điều cơ bản là hãy làm hết khả năng và không hối tiếc, nếu mình không quá 'vô tâm' để xảy ra những gì  xung quanh mình làm cho người khác phải mang niềm đau.

Snowynguyen July 2013

 

 
Hiệu ứng tuyết rơi