Wednesday, December 14, 2011

CẢM XÚC THANKSGIVING.


       Người Mỹ ăn mừng ngày Lễ Tạ Ơn hàng năm – một ngày lễ truyền thống vào mùa thu hoạch đã có từ nhiều thế kỷ. Đối với Mỹ, ngày lễ Thanksging rất lớn và quan trọng như ngày Tết của Việt Nam, như lời của một bình luận viên của đài VOA. Đúng vậy, họ ăn lễ này rất lớn.  Trước ngày lễ, các của hàng bán đồ ăn thì đầy ắp người và người.  Làm tôi liên tưởng đến những ngày giáp Tết của mình.  Ai cũng muốn đem về cho gia đình những món ăn ngon nhất, đặc biệt là các món truyền thống như gà Tây, khoai nghiền …Còn các của hàng khác như Kohl’s, Save Mart, Macy, Target …đều chuẩn bị lượng hàng hóa cho việc mua sắm sau ngày Thanksgiving. Năm nay,  giới tiêu thụ Mỹ tiêu tiền đến mức kỷ lục mới trong những ngày tiếp theo sau ngày Thanksgiving, khiến giới bán lẻ hy vọng năm nay lợi nhuận sẽ khấm khá hơn vào lúc mà hầu hết những tin kinh tế đều đáng buồn.
       Đó là chuyện của thiên hạ. Tôi vẫn cho mình là kẻ ngoại đạo! Vì tôi không là người Mỹ. Tôi không hưởng đươc tận trong thâm tâm của mình về ngày lễ này như cảm xúc của những ngày lễ Tết Việt Nam. Dĩ nhiên những món ăn văn hóa của họ, tôi vẫn ăn để cho biết, hay cho có không khí với dân bản xứ.
       Ngày lễ này, ai cũng được nghĩ, cộng thêm với hai ngày nghĩ cuối tuần, nên dân chúng được xả hơi.  Không những đây là dịp đoàn tụ theo truyền thống mà là còn dịp để tụ tập ăn uống.  Ở Mỹ, dân Việt Nam ít có chuyện nhậu say bí tỉ, ai cũng ăn uống kỹ lưỡng, hơn nữa còn phải giữ gìn để đi cày vào những ngày kế tiếp.  Bên cạnh việc ăn uống, đây cũng là dịp bạn bè điện thoại hỏi thăm nhau.  Sau vài lời chào thăm là hỏi ăn gì, vẫn câu trả lời là gà Tây! Món gà Tây này được tẩm gia vị và chế biến theo kiểu của họ. Nên không đậm đà theo kiểu của mình. Thịt gà Tây cũng không dai như gà ta của Việt Nam hay còn có cách gọi khôi hài là không ngon bằng gà đi bộ. Tuy vẫn hay nói là thịt gà Tây không ngon nhưng gần như gia đình Việt Nam cũng ăn vào dịp lễ này! Như tôi đã nói ở trên, ăn để cùng chia sẽ không khí lễ hội. Thịt gà Tây không rẽ tiền nếu mua nguyên giá. Ở Trade Joe, một tiệm khá sang, chuyên bán bánh mì tươi và các loại đồ ăn nhập cảng, thịt gà Tây làm sạch, đã tẩm gia vị có giá 3.29 đô la cho một pound, tùy con lớn hay nhỏ, có con 14 pound hay lớn hơn nữa. Nhưng như vậy sẽ thường không vừa với lò nướng gia đình. Nói về thịt gà Tây sau Thanksgiving, hình như bao giờ cũng còn dư lại để trong tủ lạnh, kể cả người Mỹ cũng vậy.  Sau đó, họ có thể kẹp ăn với bánh mì sandwitch.  Còn tôi thì thích xé nhỏ và nướng giòn, như ăn khô bò vậy!  Ở chỗ tôi, một tiệm ướp gà Tây nổi tiếng và nướng gà dưới mặt đất. Theo kiểu như gà nướng lu của mình! Rất đông khách, đã chấm dứt nhận đặt gà vào hai ngày trước lễ Thanksgiving. Để biết là họ đắt hàng như thế nào! Tức là đâu đâu người ta cũng ăn gà Tây. Một bạn khôi hài, để lên trang Facebook của mình là “No turkey please!” Như để chia sẽ cái ngán của thịt gà này.
       Tôi tranh thủ ngày nghĩ này, vác máy chụp hình đi chụp những hình ảnh mùa thu còn xót lại. Trên đường đi, gần như các hàng quán, tiệm ăn, nhà hàng, trung tâm mua sắm …. đều đóng cửa. Đường phố vắng hoe rất dễ chịu.  Gần như tất cả chỗ đậu xe đều trống, từ trường học, các công sở, chợ … trừ một vài chỗ tôi thấy vẫn còn có xe ra vô, đó là khu nursing home hay những chỗ đại loại cho việc chăm sóc người già và người bệnh. Gia đình đình đến chơi và chia sẽ không khí lễ cùng với người nhà của mình ở đó.


       Một lần tôi đến chơi với mấy đứa bạn cũ hồi đi học nhân dịp lễ này, một người bạn khác nói sao tôi không ở nhà mà vui với gia đình? Chứng tỏ một số người Việt sống lâu năm ở đây, ít nhiều cũng thưởng thức được những ngày lễ của Mỹ. Cũng phải thưởng thức thôi khi con cái họ được nghĩ học ngày này và chính họ cũng được nghĩ làm, nên lâu dần, cái ngày lễ chung cũng là ngày lễ riêng của từng gia đình người định cư.
       Tôi đi dọc những con phố của khu downtown Clovis, nơi mà bình thường tấp nập khách du lịch đi bộ. Những cửa hàng bày trí bắt mắt, nằm san sát nhau. Dĩ nhiên tôi chỉ xem qua cửa kiếng vì đâu còn nơi nào mở cửa. Một người chạy bộ cùng con chó chạy ngang kèm câu:”Happy Thanksgiving” với tôi rất thân thiện. Đó là cách của dân chúng ở đây, ở miệng họ luôn là “hi”, “how are you?”, “how’s you doing?”, mặc dù không biết mình là ai. Nhưng chính những điều như vậy làm mình vui hơn với không gian gần như ngừng lại ở đây lúc này. Một tiệm café capuchino nằm lặng im ở góc đường với một thảm lá phủ gần như đầy phía mặt tiền. Một góc khác, màu vàng của lá cây gingko làm sáng rực trước cửa một bảo tàng trong chút nắng thu cuối mùa. Một chút ấm áp dịu dàng còn lại của mùa thu để chuẩn bị cho một mùa đông sắp tới. 
       Trong một diễn văn truyền thanh, Tổng thống Obama cảm tạ những người đã bỏ thời giờ làm việc thiện nguyện, như đến dọn bữa ăn ngày lễ Thanksgiving tại các nhà mở, trung tâm tạm trú dành cho người vô gia cư. Ông cũng khuyến nghị những người dân Mỹ đang phải đối mặt với thời buổi kinh tế khó khăn hãy tin tưởng vào khả năng đất nước có thể vượt qua thử thách này. Tôi hy vọng những điều ông nói sớm thành hiện thực về khó khăn của quốc gia không phải đã xuất hiện trong một sớm một chiều và sẽ không thể trong một sớm một chiều mà giải quyết xong.
Thanh Lich Luu Fresno, Dec 4, 2011
(*) Thông tin lấy từ VOA news.

Hiệu ứng tuyết rơi