Có những đêm nằm ta chợt thức giấc
Những giọt nước mắt vô tình lăn trên má
Điều gì làm ta rơi lệ chăng?
Gặp lại người xưa không mong đợi
Xưa người quá nhỏ bé đối với ta
Ngày nay người quá lớn
Vốc dáng thanh cao tiền rủng rỉnh
Có nhìn thấy ai chăng?
Hay quên hết sự đời xa xưa đó
Vì nay người sung túc thảnh thơi chơi
Chuyện ngày xưa người mong đợi
Một lần được hôn lên má người mơ ước
Thế mà chẳng bao giờ thành hiện thực
Nuối tiếc chăng thuở ngây ngô ban đầu
Xa người vạn dặm đường đi đến
Trái đất tròn rồi sẽ gặp lại chăng?
Người xưa với phong thái ngày nay
Tất cả thành dĩ vãng
Mong mỏi chăng trái đất tròn.
Snowynguyen 2011